Diễn văn Gettysburg
Người viết:
Abraham Lincoln
Biên dịch:
Phan Hoàng Anh
87 năm trước, ông cha ta
đã mang tới lục địa này một đất trước mới thai nghén sự tự do, hiến dâng cho lý
tưởng mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Giờ đây, chúng ta đang tham gia
một cuộc chiến vĩ đại, thử thách đất nước này hay bất kỳ một quốc gia nào khác
rằng liệu nó có đủ khao khát Tự do và sự hiến dâng để có thể tồn tại lâu dài
hay không. Chúng ta gặp nhau trên chiến trường vĩ đại của cuộc chiến này. Chúng
ta đã đến đây để hiến thân mình vào một phần của mảnh đất ấy, như là nơi cuối
cùng còn lại của những kẻ quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh. Mọi thứ đã được sắp
đặt để chúng ta thực hiện điều đó.
Nhưng, ở một nghĩa rộng
hơn, chúng ta không thể hiến dâng, không thể tôn thờ và không thể làm vĩ đại
mảnh đất này. Những con người quả cảm, sống và chết đi, những người đã đấu
tranh trên mảnh đất này, đã tô thắm cho nó hơn rất nhiều so với sức mạnh nhỏ bé
của chúng ta. Thế giới sẽ ghi chép lại nhưng sẽ không nhớ tới những gì chúng ta
đã nói, nhưng nó không bao giờ có thể quên, những gì chúng ta đã làm. Chúng ta
sống ngày hôm này, có trách nhiệm hiến dâng cuộc đời mình, hoàn thành nốt những
điều cao cả đó, những gì còn dang dở. Chúng ta phải hoàn thành những công việc
lớn lao đang chờ đợi chúng ta ở phía trước. Đó là những điều được để lại từ sự
hi sinh anh dũng khiến cho chúng ta động lực để cống hiến nhiều hơn mà chạm đến
giới hạn cuối cùng của sự cống hiến. Và chúng ta quyết không để sự hi sinh đó
trở nên vô nghĩa. Và rằng đất nước này, dưới bàn tay của Chúa, sẽ tạo ra một kỷ
nguyên mới của tự do và chính phủ này, sẽ là một chính phủ của dân, do dân và
vì dân và không bao giờ tàn lụi
|